Chỉ một câu chốt hạ của chồng mà tôi tay trắng rời khỏi nhà sau gần 7 năm hôn nhân. Tôi hiến tạng cho anh để nhận về chỉ là sự tệ bạc và phản bội.

Mới cưới nhau được gần 3 năm, 2 vợ chồng còn đang kế hoạch làm kinh tế thì một ngày bỗng dưng phát hiện chồng bị ung thư gan, bác sĩ tiên lượng chỉ sống không quá một năm. Tin dữ này khiến cả nhà tôi suy sụp, bố mẹ chồng suốt ngày khóc lóc dù trước đó biết anh bị viêm gan B và sau đó tiến triển thành xơ gan từ lâu. Bao tiền của dưỡng già, ông bà dồn hết cho con trai chữa bệnh nhưng không khả quan.

Bác sĩ thông báo nếu không được thay lá gan mới, thời gian sống còn lại của anh chỉ được tính bằng tháng. Không đành lòng nhìn chồng khổ sở với bệnh tật, tôi quyết định hy sinh một phần cơ thể của mình để cứu chồng. Từ đó tôi đưa ra quyết định hiến 1 nửa lá gan cho anh.

May mắn, kết quả xét nghiệm cho thấy tôi là người thích hợp cũng như đủ sức khỏe để hiến gan. Chỉ cần chồng sớm hồi phục và có cuộc sống lâu dài bên vợ, gia đình là đã hạnh phúc.

Cứu được chồng từ cõi chết trở về, cả nhà anh cảm động và biết ơn tôi lắm. Khỏi phải nói chồng tôi yêu thương vợ như thế nào, hứa sẽ không bao giờ phụ bạc vì tôi chính là ân nhân cứu mạng anh.

Gần 1 năm sau khi ghép gan, sức khỏe của chồng tôi hồi phục dần. Lúc này 2 vợ chồng còn có bầu vì từ ngày chồng khỏi bệnh, tôi không áp dụng biện pháp tránh thai nào vì nghĩ khó có con.

Nhưng khi mang bầu đến tháng thứ 7, trong một lần đi làm thêm ca về thì tôi va chạm với một xe máy dẫn đến sinh non. Do chảy máu trên đường đi cấp cứu quá nhiều nên bác sĩ buộc phải mổ bắt con và cắt bỏ tử cung để giữ tính mạng. Nhưng do chào đời quá non nớt, em bé nhà tôi đã không sống được quá 1 tuần. Con mất, mọi hy vọng làm mẹ của tôi đã tắt hoàn toàn.

Biết tôi không còn sinh nở tự nhiên, chồng và cả nhà anh đều thay đổi thái độ. Ai cũng có quyền nhiếc mắng, chì chiết tôi vô phúc, như cây độc không trái. Đến chồng từng coi tôi như ân nhân, như phật quý cũng quay sang mắng tôi là quả tạ, không cho anh cơ hội làm bố suốt đời này.

Hơn năm nay, anh coi thường vợ ra mặt và ngang nhiên ngoại tình. Mẹ chồng tôi rất ủng hộ con trai, còn mắng tôi vô sinh nên chồng mới ngoại tình.

Tận mắt nhìn chồng ngoại tình, tôi hất hàm bảo anh phải lựa chọn 1 trong 2 người thì anh bảo:

“Cứ ai sinh được con cho tôi thì người đó làm vợ tôi. Tôi không thể để nhà này tuyệt tự tuyệt tôn được”.Chỉ một câu chốt hạ của chồng mà tôi tay trắng rời khỏi nhà sau gần 7 năm hôn nhân. Tôi hiến tạng cho anh để nhận về chỉ là sự tệ bạc và phản bội. Đời tôi coi như chấm hết, tôi đã mất tất cả rồi. Một người với cơ thể thiếu khuyết như tôi lại còn vô sinh hiếm muộn do đã cắt tử cung thì yêu và lấy ai được nữa chứ?

By admin